Skip to main content

Ánh Thu 2 (maybe ?)


“Dù cho mưa tôi xin đưa em đến suốt cuộc đời… Dù cho mây hay cho bão tố có kéo qua đây…”
Tiếng nhạc du dương quen thuộc của Ngô Thụy Miên lại cất lên, len lỏi khắp căn phòng. Nó len qua từng vị khách một rồi vô tình đến cả với em. Cảm xúc lại trỗi dậy, kí ức trong em lại tràn về, vừa mãnh liệt vừa vô duyên một cách “đáng sợ” như cơn mưa tầm tã của buổi chiều hè. Em khẽ cười, chẳng biết bài hát này và ánh trăng sáng trên kia cái nào “đáng sợ” hơn. Không, có khi cả hai đang cùng muốn trêu vào tình cảm của em đây mà…!

Rồi em khẽ nhắm mắt lại, cảm nhậm mọi thứ tối dần. Tiếng nhạc cũng từ từ biến mất. Em khẽ ngạc nhiên, nghiêng đầu nhìn lên trăng mỉm cười, như thể chính trăng đã tạm thời gạt đi mọi thứ để mang em đến một thế giới khác. Không còn những tiếng xe ồn ào dưới ánh đèn hào nhoáng, hay những thân phận lùm xùm, lặng lẽ lướt qua lướt lại không ngừng nghỉ. Chỉ trăng và em.

Ánh trăng thật dịu dàng làm em cứ nhìn mãi không thôi. Môi em mỉm cười mà sao mắt em lại đượm buồn, ánh trăng sáng kia sao chẳng bùng lên hay tắt ngúm như đang chờ một điều chi xa vợi. Em lại khẽ cười, “Chàng kị sĩ chăng?” Một chàng kị sĩ đẹp trai đến từ ánh trăng óng ánh kia, thật ngọt ngào và tốt bụng. Chàng sẽ chẳng xấu xa và chẳng làm em đau… Ôi, sao em lại mơ mộng linh tinh như một đứa cấp hai thế này? Em lại khẽ thở dài…

Đèn vụt sáng và trước mặt em lại là tách cà phê màu nâu nhạt. Chẳng thấy chàng kị sĩ đâu, chỉ thấy một thằng ngồi đằng kia đang… lườm em chằm chằm. Em khẽ cau mày và đứng dậy.

“Dù có gió, có gió lạnh đầy, có tuyết bùn lầy, có lá buồn gầy… Dù sao, dù sao đi nữa tôi cũng yêu em…”

Lời bài hát như vẫn còn lưu luyến, cố mở cửa và chạy theo em vội vàng.


-------------------------------------------------
Author’s comment:
Chậc, thế là lại cái chiêu “phần một - phần hai” mất rồi. Mà có phần hai thì dễ ra thêm phần ba với phần bốn lắm =.=’. Ý tưởng thì chưa có lol.
Bài hát được sử dụng trong bài là Niệm Khúc Cuối – Ngô Thụy Miên.
-------------------------------------------------
Related topics:
Ánh Thu
Cúp điện (không phải là "Ánh Thu 3" đâu :D)
Tắt Đèn! :))

Comments

Popular posts from this blog

How Many Words in This List That You Know?

How are you doing on your readings in general and more specifically in developing your vocabularies? Recently I started reading a book for my Finance class called The End of Wall Street by Roger Lowenstein. In the very first chapter of the book – a short 6-page prologue, there were many words that I did not know, and I am listing them here: destitute somnolent bulwark scrutinize (to) prick quiescent laudatory salient fervent (adj) frothy parlance umbilical (cord) placate carnage plenitude opiate dictum stupendous I was so surprised to see so many new words in such a small amount of pages! How is this Roger Lowenstein guy? You would think that while reading a finance book, the only words you would stumble upon are technical terms or lingos. Or maybe I am just bad. How many words in the list above that you already know?

How to Become a Teller For Bank of America

I currently am working for Bank of America (BofA) as a teller, and it’s been 2 months now. A little bit about what I am, I am an international student whose first language is not English. When I graduated from college, I didn’t do any internship and had no remotely related experience to banking industry. I was full of disadvantages. BofA’s website clearly stated that they wouldn’t typically hire and sponsor F1-visa students, and, on top of everything, the economy was painfully lagging. One cannot help but wonder why in the world they would hire someone like me while millions of Americans were being unemployed. That’s why I really think that I should share my story, and that my story might be somewhat beneficial for some of you who are now reading it. The first and foremost reason was because I was interested in BofA deeply. When I was in my junior year, I was reading my Marketing textbook. The featured story of chapter 8 was about Bank of America, the history of the compa

The Ineffectiveness of English

I have interacted with English since kindergarten, and for the last four years I have been living in the US, using solely English for daily communications. Despite my effort of continual self-improving, I can’t quite understand the language. There have been explanations, of course, such as how it’s not my first language, how cultures and traditions get in place… Only recently, it strikes me with a more understandable reason: English is an ineffective language. There are so many disadvantages of English. First of all is the way one person talks to another. You can only use “I” and “you” no matter if the person you’re talking to is an earthworm or a high king. The same with “he”, “she”, “it”, and “they”. All the languages that I have ever associated with, which are French, Japanese, Korean, Vietnamese, and Cantonese, they have different words to address different people. I believe this should be the way to talk, since each person requires to be treated with respect, order, and