Mảnh chiều xao xuyến vàng
Là mơ hay thực tại,
Mà yêu đến ngỡ ngàng?
Người ta đang đứng cạnh
Ai kia sao hững hờ
Dòng sông đành hiu quạnh
Cỏ lau đành bâng quơ.
Thoảng đâu nốt nhạc buồn
Nơi đồi thông ảm đạm
Đôi môi nào đang run
Bàn tay ai đang nắm.
Em lặng ngắm hừng đông
Ước mong ngày đứng lại
Để hoa chuông vẫn hồng
Và gió luôn còn mãi.
Nhưng sông nào mãi đầy
Làn mây nào mãi đậu
Thì tình ta cũng vậy
Vì yêu nên xa nhau.
Sớm mai người đi rồi
Thì rừng khô lạnh lắm
Đành hai ngả chia đôi
Và tay thôi không nắm…
Comments
Post a Comment