Ngày xưa có trò nuôi gà ảo. Từ đó tới nay cũng cỡ 10 năm rồi, càng ngày càng thấy mình sống hơi lâu :D. Lúc ấy mọi người rủ nhau chơi với mấy con vật ảo đủ kiểu đủ hình. Mà thú ảo cũng mắc lắm chứ đâu rẻ gì, khoảng 18 – 30 K Vnd/con lận. Cho nên một thằng lớp ba lớp bốn như tôi chỉ biết đứng mà ngó người ta thèm thuồng. Trong lớp có cậu bạn có nguyên một con… Pikachu to chà bá 30K Vnd, được chọn nuôi tới bốn con khác nhau cơ, mà con nào con nấy kì lạ lắm (kiểu nuôi khủng long bạo chúa mấy ngày nó thành khủng long cổ dài :)) ). Trong lớp ngồi học thi thoảng lại nghe những tiếng tít tít vang lên vì có con thú ảo nào đó bị… đói (!).
Thế rồi mẹ cũng mua cho tôi một con (:D), nhân dịp …sinh nhật thằng B.E.P =.=’. Thật ra là mua một con làm quà cho B.E.P, rồi mẹ đành mua thêm một con cho tôi đỡ tủi ^^. Lúc đó khoái lắm, vừa mua xong mở ra nhấn nút ngay! Nào ngờ chờ mãi chả thấy gì ngoài cái cục hình tam giác nhún nhảy. Cô bán hàng giải thích, “Nó đang nở đấy em.”
Đến lúc đưa con thú ảo cho B.E.P, hắn phán một câu thật vô tình đến đau lòng:
- Trời, tặng tớ con này làm gì? Tớ có một con rồi! (T_T)
Rồi hắn đưa ngay cho… thằng cháu chơi. Nhưng mà không sao, cái chính là tôi đã có một con cho riêng mình. Một hồi lâu sau em nó nở ra, ra một sinh vật kì dị mà tới tận bây giờ tôi cũng chịu chẳng biết con gì: đó là một cục màu trắng, trên đầu có 2 chúm lông và mặt cười chúm chím. Dù đóan không ra con gì nhưng kệ, tôi vẫn nuôi thật tận tình như bà cụ ngày xưa nuôi Sọ Dừa vậy. Sọ Dừa của tôi thật đặc biệt, qua ngày thứ hai đã biến thành một… quái vật khác, và cứ thế, mỗi ngày lại mỗi tiến hóa cấp độ cao hơn.
Đến ngày thứ tư hay thứ năm gì đó, tôi đang vừa đi vừa cho con dị nhân ăn bánh kem thì va vào một người đi hướng ngược lại. Dị nhân của tôi rơi xuống một cách phũ phàng lặng ngắt. Tôi vội vàng cầm em nó lên và thấy em nó đã biến thành… Siêu nhân! Áo choàng đằng sau, hai tay ngắn củn ngủn của em nó giơ lên trời. Ôi, em đã bay về Krypton rồi sao?...
Từ đó Sọ Dừa rời xa tôi mãi mãi. Tôi thử reset em nó cả trăm lần như sau năm phút đều tắt ngúm. Chỉ còn lại thằng bé tôi tầm tăm chọc chọc cái máy nhỏ giữa những tháng ngày vô tận.
Thế rồi mẹ cũng mua cho tôi một con (:D), nhân dịp …sinh nhật thằng B.E.P =.=’. Thật ra là mua một con làm quà cho B.E.P, rồi mẹ đành mua thêm một con cho tôi đỡ tủi ^^. Lúc đó khoái lắm, vừa mua xong mở ra nhấn nút ngay! Nào ngờ chờ mãi chả thấy gì ngoài cái cục hình tam giác nhún nhảy. Cô bán hàng giải thích, “Nó đang nở đấy em.”
Đến lúc đưa con thú ảo cho B.E.P, hắn phán một câu thật vô tình đến đau lòng:
- Trời, tặng tớ con này làm gì? Tớ có một con rồi! (T_T)
Rồi hắn đưa ngay cho… thằng cháu chơi. Nhưng mà không sao, cái chính là tôi đã có một con cho riêng mình. Một hồi lâu sau em nó nở ra, ra một sinh vật kì dị mà tới tận bây giờ tôi cũng chịu chẳng biết con gì: đó là một cục màu trắng, trên đầu có 2 chúm lông và mặt cười chúm chím. Dù đóan không ra con gì nhưng kệ, tôi vẫn nuôi thật tận tình như bà cụ ngày xưa nuôi Sọ Dừa vậy. Sọ Dừa của tôi thật đặc biệt, qua ngày thứ hai đã biến thành một… quái vật khác, và cứ thế, mỗi ngày lại mỗi tiến hóa cấp độ cao hơn.
Đến ngày thứ tư hay thứ năm gì đó, tôi đang vừa đi vừa cho con dị nhân ăn bánh kem thì va vào một người đi hướng ngược lại. Dị nhân của tôi rơi xuống một cách phũ phàng lặng ngắt. Tôi vội vàng cầm em nó lên và thấy em nó đã biến thành… Siêu nhân! Áo choàng đằng sau, hai tay ngắn củn ngủn của em nó giơ lên trời. Ôi, em đã bay về Krypton rồi sao?...
Từ đó Sọ Dừa rời xa tôi mãi mãi. Tôi thử reset em nó cả trăm lần như sau năm phút đều tắt ngúm. Chỉ còn lại thằng bé tôi tầm tăm chọc chọc cái máy nhỏ giữa những tháng ngày vô tận.
Comments
Post a Comment