Bước chầm chậm đi đến lớp như một ngày bình thường, cảm nhận từng cơn gió buốt tát vào mặt, vào mũi đến bơ người. Vô tình lại nhớ đến mưa, nhớ đến những cơn mưa như những hạt nước mắt cô đơn trút xuống, để rồi bản thân cũng muốn bật ra những làn mưa như ai. Tuyết lạnh sao cũng làm lòng tôi trống trải quá, chẳng nặng đầy tình cảm nức nở như mưa, mà khô khốc đến tàn nhẫn. Trơ trọi giữa làn tuyết rơi, đến bao giờ lòng tôi mới khô lại như băng đá này?
Love in the ice, …no more?
Thế là lại nhớ đến em. Tình cảm đã cố gạt bỏ từ lâu, vẫn còn vương lại đâu đây trong lòng. Gió lạnh cóng tôi bên ngoài, tình em quặn thắt bên trong, thì tôi sẽ lại bị cuốn đi và dày xéo…
Love in the ice, …no more?
Thế là lại nhớ đến em. Tình cảm đã cố gạt bỏ từ lâu, vẫn còn vương lại đâu đây trong lòng. Gió lạnh cóng tôi bên ngoài, tình em quặn thắt bên trong, thì tôi sẽ lại bị cuốn đi và dày xéo…
…Biết ta chỉ là hạt bụi trong cơn gió xoay…
…biết ta mãi là một trong những người yêu em…!
(Lối Vắng – N9)
Lên mạng post một bài blog, vô tình nhìn thấy trong blog một thằng bạn, avatar em và avatar tôi đứng bên nhau– vô tình– bình thản.
Nhếch môi cười chợt nhận ra. Tết sau bao năm lại về đến, dịu dàng xuất hiện trong ánh mắt em.
Lên mạng post một bài blog, vô tình nhìn thấy trong blog một thằng bạn, avatar em và avatar tôi đứng bên nhau– vô tình– bình thản.
Nhếch môi cười chợt nhận ra. Tết sau bao năm lại về đến, dịu dàng xuất hiện trong ánh mắt em.
------------------------------------
Related topic(s):
Comments
Post a Comment