Mang ta đến nơi đây
Chen lấn
Đẩy xô
“Lô nhô loài người”
Lọt thõm giữa bao làn lãng quên
Lại một lần nữa
Vì em
Mà ta chợt nhớ đến một tình yêu diệu kì.
Ta nhớ bàn tay ấy
Mỏng manh, trong suốt
Nhớ những đón đưa
Dưới những làn mưa gột rửa hai tâm hồn
Và nhớ những nụ hôn
Hòa tan
Cùng nắng chiều lưu luyến.
Thế là lại đến gần nhau
Lại cần tay
Và ngóng chờ nhau từng ngày…
Rồi ban mai lại trôi qua
Và lòng ta
Vì sao thầm lặng quá!
---------------------------------------------
Author’s note:
“Lô nhô loài người” là cụm từ trong bài hát Vẫn nhớ cuộc đời. Cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn mới có thể nghĩ ra những từ ngữ lạ lùng đến thế. Dù chẳng liên quan gì, nhưng bài thơ này được viết sau khi tôi tình cờ nghe bài hát ấy trên Youtube. Có lẽ vì thế mà trong đầu lúc ấy luôn nghĩ: phải đưa cụm từ ấy vào bằng được. : )
Em rất rất thích bài thơ này của anh.
ReplyDeleteTự dưng em nghĩ anh học business mà không theo nghiệp viết văn thì cũng thật là tiếc ^^