Skip to main content

Sâu Con Online Part 07


Part 07: Xì trum – prayer - invisible
Cậu sinh viên trẻ Hoàng muốn tìm hiểu và làm quen với một cô gái bí ẩn trong game Audition. Với sự giúp đỡ của cậu bạn thân tên Tuấn, liệu cuối cùng Hoàng có nhận được một ending tốt đẹp gì không, hay cứ mãi xoay vần cùng những trò lố oái oăm của cuộc đời?

- Ờ, vậy mày biết gì về “con sâu” đó rồi? – Tuấn ngoảnh lại hỏi sau khi liếc nhìn một cô bé tóc kẹp xanh bên kia đường.

Hoàng hơi nhìn xuống trong vài giây rồi lúng búng:

- Ờ thì… giày nó màu cam… người nó “đô” hơn… tao(!), tính nó hơi down down…
- Hết rồi hả? – Tuấn hỏi tiếp.-… À, tao nhớ ra rồi! – Hoàng bỗng reo lên đầy hưng phấn – Bánh gai! Con bé nó khoái ăn bánh gai! :D- Chậc! – Tuấn hơi cau mày – Cỡ người ta đọc Sâu Con Online từ đầu tới part 06 cũng thừa biết nhiêu đó. Ý tao hỏi là về thông tin gì đó khác kìa! =.=’
Đến đây thì mặt Hoàng hơi xụ xuống:
- Tao cũng chả biết gì nhiều. Con bé nó không chat khi chơi game, mà nó cũng không phải đứa hay chém gió gì nhiều... Mà mày còn hỏi han này nọ làm trò gì?! Mày có gì mới thì mang ra khè tao dùm một cái. 
Miệng Tuấn bắt đầu hơi nhoẻn ra như nãy giờ chỉ chờ có vậy. Hắn nói:
- Uhm, blog của con bé ấy, mày còn nhớ không?- Ờ, cái mà toàn sâu với… nồng nàn ấy hả? Rồi sao? – Hoàng hỏi, mặt vẫn cúi xuống cặm cụi.- Có khi con bé nó làm trò “xì trum” đấy. Tụi xì trum mà suốt ngày cứ “Bạn xì trum xì trum cái xì trum nhé?” ấy.- Ha ha! Là sao? – Hoàng ngẩng mặt lên lần nữa, lông mày hơn rướn lên vì ngạc nhiên. – Con nhỏ nó cởi trần mặc quần trắng hả? o.0- Không phải. Ý tao là có khi “sâu” lại không phải là sâu mà là cái khác.
Hoàng ngó lên trần nhà trong vòng một giây rồi nói, “Hổng hiểu!”, rồi lại loay hoay viết.
- …Bởi vậy thỉnh thoảng mày nên lên blog nó để coi xem…- Ờ ờ, vậy hả? Để tao viết nốt bài luận này rồi tính tiếp.
Tuấn ngó đồng hồ và hỏi:
- Phải xong trước 11h tối hả?- Ờ.- Uhm, vậy tao về.
Hoàng bỗng dừng viết, ngoảnh mặt lên đột ngột, và nhìn về phía cánh cửa phòng vừa mới khép lại.
- Ủa sao Tuấn nó biết là trước 11 giờ hay vậy?

Thienvuongdaica: ngày mai tôi làm thuyết trình quan trọng
Sauconxauxi: Thế àh?
Sauconxauxi: vậy thì cố lên nhé
Sauconxauxi: mình sẽ cầu nguyện cho bạn đêm nay. :)

“ Cầu nguyện?”, Hoàng nghĩ. Đúng là một chuyện lạ hắn chưa từng thấy bao giờ. Chưa từng có ai lại đi cầu nguyện cho hắn. Ừ thế cũng hay, có khi lần này hắn lại được thêm sự giúp đỡ, dù chỉ là một chút, từ một nơi xa xôi nào đó…

Hoàng cúi chào khan giả, mắt nhắm nghiền lại để cảm nhận sự chìm sắm trong những tiếng vỗ tay, trong sự hò reo tán thưởng đang hòa quyện. Như từ chốn tận cùng sâu thẳng trong lòng, Hoàng cảm nhận một làm gió mát thổi vụt đến, làm phơi phới toàn bộ sự tồn tại trong đời, như muốn đưa hắn tới ngay chỗ nào đấy đằng xa kia nơi Sâu Con đang đứng.

“Cảm ơn, Sâu Con!” – Hoàng nhủ thầm.

“Thằng kia thuyết trình xong còn cứ đứng mãi đấy ‘tự sướng’!” – Một khán giả nhủ thầm.

11 giờ đêm. Hoàng ngồi chăm chú ngó cái nick saucon trên Y!M đang tối đèn. Hắn muốn gặp con bé biết bao. Hắn muốn khoe về bài thuyết trình hoành tráng của hắn thành công thế nào, mà ảnh hưởng lớn là từ con bé ra sao. Ôi, hắn chỉ cần gặp được Sâu Con! Chỉ cần Sâu Con hiện lên trong tiếng “phụt” nhỏ bé…

Con thằn lằn phìa trên chỗ Hoàng ngồi đã bò qua bò lại được mấy chục lần rồi, nhưng Hoàng vẫn ngồi đó đứng hình. Nick sauconxauxi vẫn invisible một cách u ám. Hoàng bỗng nhớ lại lời Tuấn nói, và hắn chui thử vào blog muôn trùng sâu. Sau vài phút ngản ngẩm, Hoàng chợt nhận ra những con sâu trong đó dường như là những cá thể được nhắc đi nhắc lại nhiều lần – như trong một xã hội có thật. “ ‘Sâu con’ chắc chắn phải là con bé”, Hoàng nghĩ, “có nghĩa là… những người này là gia đình, còn đây là bè bạn…” Dần dần, cái blog vốn toàn sâu ngày càng trở nên rõ ràng trước mắt Hoàng. Hắn như bị cuốn theo những tình cảm về gia đình, trường lớp, bè bạn,… Ba mẹ hằng ngày làm việc hy sinh ra sao, thằng em trai tuy hay nghịch phá nhưng dễ thương thế nào… được cô bé thể hiện đầy ngây ngô, nhưng thật ngọt ngào cảm xúc. Thế giới sâu thì ra đẹp đẽ hấp dẫn lạ kỳ.

“Phụt!” sauconxauxi is now online. Hoàng nhảy vào ngay không hề lưỡng lự.
Thienvuongdaica: chào Sâu Con. :D
Thienvuongdaica: chào bạn?
Sauconxauxi: do ngu

Con kiến bò qua bàn của Hoàng nói với bạn:

- Đời khó đoán mà cậu ấy.
(hết part 07. Còn tiếp…)
--------------------------------------------
Lời người viết:
- Xì trum? Phiên âm tiếng Việt từ “Schtroumpfs” (“Smurfs in English), những người tí hon nhỏ bé được sinh ra bởi họa sĩ nổi tiếng Peyo (Pierre Culliford). Họ dùng từ “Xì trum” thay cho mọi danh từ, động từ, tính từ.Lý do cho câu hỏi "cởi trần quần trắng" của Hoàng là vì trang phục của người Xì Trum.
Tình hình chung, mỗi phần thường bị chê là “ngắn quá” hay “dài hơn nữa đi”. Tuy nhiên, trung bình một phần thực ra dài khoảng 1,5 trang MS Word (Font size = 12, single space, paragraph spacing = 0), cho nên cũng không dễ dàng để thực hiện, mong mọi người thông cảm. :) Tôi cũng không cố ý viết dông dài lê thê làm gì đâu, thật ra còn mong hoành thành nhanh để còn làm trò khác :D
Lần này có sự giúp đỡ chút đỉnh từ Đăng, cho nên thỏa lòng mong ước của em nhỏ bằng cách lăng lê hắn một tí^^. Blog của em nó ĐÂY, nơi có những tác phẩm thơ văn mang đậm bản sắc cá nhân lạ nét của tác giả. Àh, hắn là thằng cho nấm khô chưa rửa vào mì ăn luôn không chết :D.
Gặp lại mọi người tuần sau, stay warm!!! ^^


Comments

Popular posts from this blog

Fei's Mooncakes

Fei is a Chinese guy at work who is socially awkward. He does not hang out with others, nor does he talk to anyone beyond “Good morning” and “How are you.” It’s not that Fei doesn’t want to: he’s unable to. But he would bring food to us as gifts – Chinese cakes, Chinese candies, Chinese snacks – for Lunar New Years and other Chinese festivals. That’s what people do in Asia as a way to maintain relationships. A social obligation. The Mid-Autumn Festival is near. No one at work besides me, another Asian, knows about this festival. Fei brings mooncakes, a type of round-shaped pastries, to work and gives each of us a box. The packaging looks gorgeous: a red square box with gold patterns depicting a lady dancing next to the moon. Inside is eight round pastries, about two inches in diameter. “Thank you very much!”, I say, as Fei hands me a box. Every day since, Fei comes over to my office and asks if I have tried the mooncakes. I have not, but I will soon, I tell him, feeling slightly guilty

How Many Words in This List That You Know?

How are you doing on your readings in general and more specifically in developing your vocabularies? Recently I started reading a book for my Finance class called The End of Wall Street by Roger Lowenstein. In the very first chapter of the book – a short 6-page prologue, there were many words that I did not know, and I am listing them here: destitute somnolent bulwark scrutinize (to) prick quiescent laudatory salient fervent (adj) frothy parlance umbilical (cord) placate carnage plenitude opiate dictum stupendous I was so surprised to see so many new words in such a small amount of pages! How is this Roger Lowenstein guy? You would think that while reading a finance book, the only words you would stumble upon are technical terms or lingos. Or maybe I am just bad. How many words in the list above that you already know?

Đường Của Tôi

  Hẹn một ngày thời cấp Hai nông nổi Bỏ ngây thơ, tôi góp mặt cho đời Đây là lúc mải chơi game, không học Tôi phó mặc, kệ thứ hạng hư không. Bạn Đường à, sao ngồi bên tôi vậy? Sao nói chuyện luyến thoắng mãi không thôi? Làm kiểm tra sao bạn che tay lại? Tại sao bạn chạm ngỡ ngàng tim tôi? Và tôi chợt nhận ra đời quá đẹp Thơ: nắng đọng; câu hát: sự ru êm Nhận ra đời dành cho ta hy vọng Nhận ra lòng tự nhiên chọn yêu em. Lễ tốt nghiệp trong một chiều mưa rơi Nỗi niềm kia mặc nhiên chưa nói được Đường của tôi không cùng tôi chung bước Mảnh chân tình không trọn vẹn, buông lơi. Ngày hối hả, bao ngả cuộc đời trôi Đường gặp tôi, rồi thôi, câu giã biệt Giã biệt đường đi tôi mải miết Bởi mưa chiều nay đã tạnh, em ơi!