Hẹn một ngày thời cấp Hai nông nổi
Bỏ ngây thơ, tôi góp mặt cho đời
Đây là lúc mải chơi game, không học
Tôi phó mặc, kệ thứ hạng hư không.
Bạn Đường à, sao ngồi bên tôi vậy?
Sao nói chuyện luyến thoắng mãi không thôi?
Làm kiểm tra sao bạn che tay lại?
Tại sao bạn chạm ngỡ ngàng tim tôi?
Và tôi chợt nhận ra đời quá đẹp
Thơ: nắng đọng; câu hát: sự ru êm
Nhận ra đời dành cho ta hy vọng
Nhận ra lòng tự nhiên chọn yêu em.
Lễ tốt nghiệp trong một chiều mưa rơi
Nỗi niềm kia mặc nhiên chưa nói được
Đường của tôi không cùng tôi chung bước
Mảnh chân tình không trọn vẹn, buông lơi.
Ngày hối hả, bao ngả cuộc đời trôi
Đường gặp tôi, rồi thôi, câu giã biệt
Giã biệt đường đi tôi mải miết
Bởi mưa chiều nay đã tạnh, em ơi!
Comments
Post a Comment