Người con gái nói: - Ở cạnh anh, em thấy vui. Cạnh em, anh thấy bình yên. Thế là đủ, phải không? Người con trai nói: - May be we have different way to show off our feelings , but those're the same meaning ... We love each other ... … Tôi không phải là cô gái ấy – đương nhiên, trời ơi! Tôi cũng không phải người con trai ấy. Chẳng là ai cả trong tình yêu của họ. Nhưng, tôi lại là người thứ ba. Đau! Trong khỏanh khắc của sự bất chợt là nỗi đau kéo đến và kí ức tràn về. Người con gái ấy, xuất hiện trong đời tôi nhẹ nhàng và bình thản. Trong những ngày tháng khó khăn của đời sinh viên nơi xứ người đã không làm tôi trùn bước, khi mỗi tối lại được gặp em. “Gặp em” cũng chỉ là chat với em trên mạng thôi, đơn giản thế thôi nhưng là cả con người tôi thay đổi. Tôi cố gắng bắt chuyện, nghĩ ra đủ thứ để nói với em. Tôi trở thành 1 thằng đi sưu tầm truyên cười lúc nào không hay. Cố gắng tập luyện mỗi ngày cũng chỉ để trở thành 1 breakdancer xứng đáng với em. Tôi trở thành 1 người...
There's Hope Within Each Flower