Mảnh tình xưa
Ta đưa người có giữ
Tại lòng ta còn bao điều tư lự
Để bao lâu
Chẳng may tự dư thừa?
Ngộ nhận:
Là cây mận ngoài sân không hoa không quả.
Số phận:
Là tự ta hay tự Trời ban ra?
Vậy là,
Ngày Mai đến mang ước mơ ta đi qua những dãy phố xa len lỏi
Ta bước đi, rời khỏi.
Hạnh Phúc ơi, hay em tự chơi vơi?
Buông lơi
Vứt lại tấm lòng ta nơi gốc mận sau nhà
Biết đâu mận đương nhiên lại ra hoa?...
Comments
Post a Comment