Từ khi mới sinh ra, không biết bao nhiêu lần người ta rót vào tai nhau: “Chúng ta thật tự hào là người Việt Nam !” “Yeah, chúng ta là người Việt Nam , yeah!” “Yeah! Tự hào! Yeah!”… Thế là bản thân cũng phải có lúc tự hỏi mình: tại sao lại tự hào vậy? Tôi không tự hào mình là “con rồng” hay “cháu tiên” rồi. Tôi hẳn nhiên là con người. Vậy thì vì cái gì nhỉ? Vì sự thông minh ư? Điều này nghe rất có lý. Bao nhiêu người Việt Nam xa xưa nghĩ ra rất nhiều kế rất hay. Những “Trạng Lường” Lương Thế Vinh, những Trần Hưng Đạo hay Cao Thắng, Trần Đại Nghĩa thì quả thật không thể không nể trọng. Và ngày nay, bao nhiêu du học sinh Việt Nam du học đã đạt thành tích cao, đứng đầu lớp và đầu khối. (Về điều này thì tôi không hề nói tốt gì về mình. Tôi luôn thua kém xa các bạn Việt Nam xung quanh về thành tích.) Vậy là người Việt Nam thông minh sao? Đúng. Nhưng đó có phải là điều để chúng ta tự hào không? Tôi luôn tin rằng sự thông minh phải đi kèm với sự khôn ngoan thì mới đáng tự hào được. Sự th...
showed a little too much white teeth, hihi j/k good job with coloring...
ReplyDelete