20-10, ngày Phụ Nữ Việt Nam . Sao trong gần 20 năm qua, hầu như anh chẳng bao giờ nhớ đến ngày này. Trong đầu anh lúc nào cũng chỉ có 8-3 và…. 14-2 thôi. Giờ thì nó đã nằm trong cuốn lịch của anh, chen chúc giữa bao nhiêu điều cần nhớ khác. Một năm trước, em nhắc anh về ngày này và nhắc anh gửi lời chúc đến mẹ. Một năm trước, anh đã có một cô bạn thân bên cạnh, mang đến cho anh những lời khuyên thật nhẹ nhàng. Chẳng phải anh đã có một tình bạn ngọt ngào sao? Ngày 20-10 năm nay đã đến gần, lần này đã được anh tự nhớ. Thoáng trong đầu anh nghĩ thầm, chẳng biết nên làm cái gì để tặng em; rồi anh lại làm những thứ này nọ gì đấy, để ý nghĩ kia lại thoáng vụt đi. Khi anh chưa kịp ngoảnh lại để nhớ thì 20-10 đã đến, và em đã lại xuất hiện, nhắc anh nên gửi lời chúc mừng đến mẹ. Ngỡ ngàng anh lại nghĩ, vẫn chưa có gì cho em cả. “Uhm, it s ok. You still love me. That s enough to me, honey.” – Em nói. Chẳng phải em là một cô gái ngọt ngào sao? Sáng hôm nay anh lại tỉnh dậy, đón chào ngà...
There's Hope Within Each Flower