Cuộc đời của mỗi người dài cả mấy chục năm, nhưng có những giai đọan chỉ vài năm thôi, đã trở thành bước ngoặt. Ba năm cấp 3 vừa qua chính là một khỏang thời gian “để đời” như vậy. Lớp chúng ta đã gặp nhau như là 1 sự …hài hước của Thượng Đế. Lớp A2 là 1 tổ hợp của những người “vui tính” đến trình độ tối cao đáng sợ. :) Chúng ta đã quen nhau lâu ra sao, chơi vui thế nào, học cực làm sao… DK không cần đề cập đến. Chúng ta đều hiểu rõ và sẽ nhớ kĩ. Nói ra thì, 1 người “xàm vô đối” như DK cũng được các bạn …”chứa chấp” cũng là điều may mắn. Thầy Hoan cũng thật là tuyệt vời khi sống sót sau 3 năm dung túng bốn mươi mấy phần tử xấu của xã hội. :)) (đọc đến đây mà bạn nào quá tức giận thì cũng đừng nên …tức giận quá nữa ^^) Thế là lần đầu tiên trong suốt 10 năm học, DK đã tự nhủ “hôm nay mình được đi học!” o.0 Chuyện cứ như đùa, phải không? Trình độ “quởn” của DK vốn đã rất cao đã trở nên …rất rất cao (!), khi tiếp xúc với DW (Trường Giang), DO (Quốc Thảo) và DD(Nhật Anh –đúng hông ta? ...
There's Hope Within Each Flower