Skip to main content

Posts

Showing posts from May, 2017

How to Make a Seed Storage Box for Less Than $1

My wife Arwen started gardening this spring so I have had various requests to make her stuffs. A storage box for her to kee p and organize plant seeds was quite easy to make. This project took me less than an hour and cost me pennies. What You Will Need: - A regular shoe box - Extra cardboard boxes or pieces - Some basic tools such as a box cutter, a ruler, a pencil, scissors, and some tape. Step 1: Marking the Dividers Use your pencil to mark where the dividers will be. Because the goal is for the seed bags to fit the slots, I would use the actual bag to help me gauge to make use that I would leave enough space in each section. In my case, I realized that I could just divide the shoe box equally into 4 parts sideway. Step 2: Placing the Dividers Cut the scrapped cardboard pieces into dividers. Trim their edges so that they can be placed in the box just right. Adjust as needed. Step 3: Taping This is the hard part. We are taping the dividers so they wil

Chuyện Tôi Thời Trẻ (P. 6) - Chuyện Viết Lưu Bút

Dạo này tự nhiên tôi nhớ về thời học cấp Hai. Có thằng bạn kia học chung cấp Hai hồi đó tên là Phi Công*. Hôm nọ tự nhiên cậu ta post lên Facebook cái gì đó rồi tag tôi vào. Thì ra là trang lưu bút tôi viết cho Công vài trăm năm trước. Nhìn lại những điều nhảm nhí tôi viết cho bạn khi ấy, lòng tôi cảm thấy quá thật bùi ngùi. Ngày xưa đi học có trò viết lưu bút, cứ đến gần cuối cấp lại viết. Tôi viết cho nhiều người, nhưng chẳng bao giờ có một cuốn lưu bút cho riêng mình.Mấy thằng con trai bọn tôi cho rằng có lưu bút là trò của tụi con gái, mình có bị …khùng đâu mà làm. (Làm con trai nhiều khi cần có thêm lòng can đảm để có thể làm những việc cần làm.) Viết lưu bút cho người khác thì tôi viết khỏe lắm, ai đưa cũng viết tuốt luốt. Viết từ lớp 4 đến lớp 11, nhưng cấp Hai là viết nhiều nhất. Hồi cấp Một thì ai cũng viết rập khuôn như nhau có một kiểu ghi hoài, y như điền sơ yếu lý lịch để nộp cho nhà nước vậy. Chứ lúc lên cấp Hai thì tôi nhận ra viết kiểu vậy chán òm, phải riên

Chuyện Tôi Thời Trẻ (P. 5) - Chuyện Gọi Mày-Tao

Dạo này tự nhiên tôi nhớ về thời học cấp Hai. Ngày bé tôi được dạy là gọi “mày-tao” với bạn bè là không ngoan. Thế là tôi không nói “mày-tao” bao giờ. Các bạn học của tôi lên tới chừng cấp Ba là chuyển qua gọi nhau “mày-tao” hết. Ngay cả mấy đứa cấp Một, cấp Hai hồi đó toàn xưng “cậu-tớ”, khi đi họp lớp gặp lại nhau tự nhiên cũng “mày-tao” cả. Hay là các bạn rủ nhau đổi cách gọi từ hồi nào mà không thèm rủ mình? Nhưng lúc cấp Hai tôi lại gọi “mày-tao” với Đại Đường*, cô bạn ngồi bên cạnh mà tôi yêu đơn phương hết lớn. Đường nói với tôi là người ta gọi “mày-tao” với nhau khi họ trở nên thân thiết. Ô kê, bạn nói vậy thì mình biết vậy. Thế thì Đại Đường à, …mày làm bài về nhà chưa đấy? Từ đấy tôi nói “mày-tao”  với Đường một cách đầy cố gắng. Mỗi lần viết thiệp hay tin nhắn (bằng giấy), đầu tiên tôi sẽ viết hết ra nháp trước, rồi sau đó gạch bỏ “cậu-tớ” và thay bằng “mày-tao” dù điều đó làm cho câu cú trở nên kệch cỡm hết biết. Tôi khờ mà, đâu biết được khi bạn bè thân nhau thì