Skip to main content

Posts

Showing posts from 2016

How to Prepare a Low-Budget Wedding Altar

For our wedding, my wife and I decided to have the simplest, smallest one we could possibly get. So I tried to decorate the altar myself. If you are someone who is un-crafty and low-budgeted, this post would be a good reference. Step 1: Scouting I always want to make sure of what I have to work with, and the ideas will have to be built upon that. Our ceremony is at a park and out spot looks like this: At this point, I have to figure out where exactly the groom, the bride, and the minister are going to stand, and also which path the bride will be walking. Tips: Because we do it outside, I have to think of plan B which it will rain. After figure out what path the bride will be walking on, I literally walk on it at the leisure speed and time myself so that the music’ length can be appropriately adjusted. (Her walk was 50 seconds by the way). For the longest of time, the park was empty but our wedding took place during the Pokemon Go hype, so we had many weirdos wanderin

Theodora

You are Soft like a fluffy cat Pure like Noah’s dove that found life Someone I can love Someone I call “wife” My wife. I am no frog but you’re my princess You draw a giraffe that looks like a dinosaur I love your cuteness Forevermore. You think you are fat And your cheeks are chubby Cuz I kiss you too much Baby. The world don’t like us The Church don’t like us But let’s try to love them without any dispute We’re just some ugly people Who are cute. My life now is tough And my hair is gray But this “burden” I would never lift Cuz you’re my gift From God So it’s okay.

A Strange Family

I knew of a family about 10 years ago and they were wonderful. Their oldest daughter was my high-school classmate, the best student in my class. The family had two more of their own children: a bid and tall middle-child son (who would be totally cool with me marrying his big sister) and a little daughter. There was an idea of my brother Holden and I getting married with the two sisters “because they have good food.” Besides the three aforementioned children, they adopted three more, two from the Philippines and one from somewhere in the States I’m not sure. All six were great kids, well-behaved, and loved as far as I could tell. It might be because the parents had such big hearts. The father is about the coolest girlfriend’s daddy one can have: he would act like a scary father then immediately laughed with us about it. The mother was the sweetest. One time I got to hear her share how thankful she was for their marriage, that even though they weren’t wealthy and there were times they h

Chuyện Tôi Thời Trẻ (P. 4) - Chuyện Tôi Ngồi Học

Dạo này tự nhiên tôi nhớ về thời học cấp Hai. Hồi đó ba tôi chú trọng việc học tập của tôi lắm, đầu tư cho nguyên cái bàn học hoành tráng. Cái bàn có bao nhiêu ngăn kệ, thừa chỗ cho tôi đựng đủ mọi thứ. Đó là một nơi lý tưởng để người ta sáng tác thơ văn hay này sinh những ý tưởng vĩ đại. Hoặc là để học. Tôi chậm lớn trong tư tưởng và nhân cách nên hồi ấy đâu có dùng nơi này để làm được điều chi vĩ đại. Và cũng chẳng học hành là mấy. Cảm hứng học hành đến với tôi năm lớp 12, có nghĩa là cả thời cấp Hai tôi học đại khái cho có. (Vậy mà không hiểu sao vẫn đều đặn lên lớp một cách đáng sợ.) Bài tập về nhà tôi thường không làm, bài cũ tuần trước cần ôn lại tôi không bao giờ ôn; nói chung là tôi đã trải qua rất nhiều buổi tối không học chút xíu nào cả. Khổ một nỗi là, ba tôi chú trọng việc học tập của tôi lắm. Vào buổi tối, cứ mỗi lần tôi không ngồi học mà đi chơi hay làm cái gì đó khác thì ba tôi sẽ hỏi “học xong chưa?”, và nếu tôi trả lời là “dạ rồi” thì ông sẽ kiểm tra xem có những

Chuyện Tôi Thời Trẻ (P. 3) - Chuyện Lan Thanh

Dạo này tự nhiên tôi nhớ về thời học cấp Hai. Là thằng con trai sinh cuối năm cho nên tôi biết yêu trễ hơn người khác. Lớp Bốn thì các bạn nữ đã bắt đầu thích mình, đến lớp Năm thì các bạn nam đã đã bắt đầu thích các bạn nữ mà thích mình ấy. Riêng tôi vẫn chưa thích ai, vẫn còn nhìn mọi người với một tấm lòng trong sáng. Lên lớp Sáu thì trong lớp có một bạn nữ nhỏ nhắn dễ thương được con trai cả lớp thích cho nên tôi cũng… hùa theo đám đông mà bắt chước thích theo. Tạm gọi bạn là Tiểu Tống. Thế là lớp Sáu tôi suốt ngày thổ lộ tình cảm của tôi về Tiểu Tống cho cô bạn ngồi bên cạnh là Đại Đường nghe. Một thời gian sau cô giáo chuyển Đại Đường đi ngồi chỗ khác thì tôi lại nhận ra mình thích Đại Đường vô cùng, thích hết một thời học cấp Hai dai dẳng. Nhưng đây không phải là câu chuyện về Đại Đường hay Tiểu Tống. Đây là chuyện về Lan Thanh. Lan Thanh và tôi ngồi cạnh nhau trong lớp tiếng Anh của cô Hoa Kỳ. Cô Hoa Kỳ dạy thì hay, Lan Thanh thì xinh, tôi thì đôi khi học giỏi… nhất lớp n

Chuyện Tôi Thời Trẻ (P. 2) - Chuyện Trong Khu Phố

Dạo này tự nhiên tôi nhớ về thời học cấp Hai. Hè năm tôi học lớp 7 hay lớp 8 gì đó, tôi quyết định đi tham gia sinh hoạt hè cùng những đứa trẻ khác trong khu phố. Nói là khu phố chứ cũng rộng lắm, bởi vì có đứa nhà ở cách nhà tôi cả dãy phố mà cũng gọi là “trong khu phố”. Có hai đứa con gái trong nhóm, nhỏ hơn tôi một, hai tuổi gì đó. Mặt mũi thế nào tôi cũng chẳng nhớ. Tên họ ra sao tôi cũng quên rồi.  Chỉ nhớ là có một trong hai nhỏ đó nó thích tôi. Hình như vậy. Đứa còn lại nó không thích tôi đó, nó thích một anh khác. Anh “người thứ tư” này tên là gì tôi cũng không nhớ. Chỉ nhớ là khoảng thời gian đó cũng vui lắm. Cấp Hai tôi học Trần Đại Nghĩa, trường chuyên cấp hai hiếm hoi của Sài Gòn. Vậy nên tôi sinh hoạt khu phố được một thời gian thì phải nghỉ để đi học hè. Cũng chẳng còn gặp ai nữa. Tâm trạng tôi lúc đó buồn như truyện Nguyễn Nhật Ánh. Vài năm sau tôi vào học cấp Ba trường Phú Nhuận. Một ngày nọ đứng chen chúc trong căn tin tôi nhận ra anh “người thứ tư”, ảnh đang kêu c

Chuyện Tôi Thời Trẻ (P. 1) - Chuyện Anh Phụng

Dạo này tự nhiên tôi nhớ về thời học cấp Hai. Lúc tôi học lớp 7 hay 8 gi đó, anh Phụng* (tên nhân vật đã được thay đổi) là thầy dạy kèm môn Toán cho tôi. Ảnh cũng còn trẻ, là sinh viên khoảng 20, 21 tuổi, nên chúng tôi cũng dễ thân nhau. Ngoài giờ học, ảnh và tôi hay ra tiệm game. (Thời đó “tiệm game” và “tiệm net” còn khác nhau. Mấy tiệm chơi game dùng mạng LAN chứ không có internet, còn mấy tiệm net thì không có game.) Anh Phụng là người bày cho tôi trò Civilization III mà lúc đó đối với tôi là rất đặc sắc. Tôi đã nghĩ rằng nếu ai chơi giỏi trò này chắc chắn sau này sẽ làm… nguyên thủ quốc gia vĩ đại(!). Giờ nhớ lại, đó là khoảng thời gian của những buổi chiều dài và nắng, anh Phụng và tôi vừa chơi game vừa ăn mì trứng chiên do cô giúp việc nấu cảm thấy cuộc đời vui lắm. Là con trai thì nên có một người anh để noi theo. Tôi không có anh nên tôi coi anh Phụng như anh mình. Ảnh giỏi Toán và giỏi chơi game đã đành, nhưng ảnh còn chia sẻ với tôi về nhiều thứ khác nữa, như chuyện ca h

"I Like to Move It Move It!"

On our way back from Walmart, I was driving when Arwen started singing: - I like to move it move it! I like to move it move it! (then turned to me) You like to…? It was a long day and I was tired so I mustered in low deep voice: - Move it… - No! That’s not it! – She shook her head. - I like to move it move it! I like to move it move it! You like to…? - Move it! – Now I went for a high-pitched effort. - No! NO!!! (Then she tried – again! ) I like to move it move it! I like to move it move it! You like to…? - MOVE IT!!! – I joined in with all the enthusiasm I could gather for some song that I started to find annoying. Now with all of that energy, Arwen would have to like it, right? The lady still didn’t approve. She started whining and feeling miserable. - But I tried! – I said, wondering hard what it was that she was looking for. - It’s a bit too high. Gotta be a bit lower! Okay… “A bit lower” . Anything for Arwen. Let’s try again. - (She sang)  I like t