Skip to main content

Posts

Showing posts from December, 2008

Thú ảo một thời

Ngày xưa có trò nuôi gà ảo. Từ đó tới nay cũng cỡ 10 năm rồi, càng ngày càng thấy mình sống hơi lâu :D. Lúc ấy mọi người rủ nhau chơi với mấy con vật ảo đủ kiểu đủ hình. Mà thú ảo cũng mắc lắm chứ đâu rẻ gì, khoảng 18 – 30 K Vnd/con lận. Cho nên một thằng lớp ba lớp bốn như tôi chỉ biết đứng mà ngó người ta thèm thuồng. Trong lớp có cậu bạn có nguyên một con… Pikachu to chà bá 30K Vnd, được chọn nuôi tới bốn con khác nhau cơ, mà con nào con nấy kì lạ lắm (kiểu nuôi khủng long bạo chúa mấy ngày nó thành khủng long cổ dài :)) ). Trong lớp ngồi học thi thoảng lại nghe những tiếng tít tít vang lên vì có con thú ảo nào đó bị… đói (!). Thế rồi mẹ cũng mua cho tôi một con (:D), nhân dịp …sinh nhật thằng B.E.P =.=’. Thật ra là mua một con làm quà cho B.E.P, rồi mẹ đành mua thêm một con cho tôi đỡ tủi ^^. Lúc đó khoái lắm, vừa mua xong mở ra nhấn nút ngay! Nào ngờ chờ mãi chả thấy gì ngoài cái cục hình tam giác nhún nhảy. Cô bán hàng giải thích, “Nó đang nở đấy em.” Đến lúc đưa con thú ảo cho B

Another adventure of DK

I want to see my family in Vietnam again. That’s what partly makes me to screw myself with two-and-a-half jobs since last semester. I also had to give up visiting my other family – the one in the Boze. Yeah, most of you already know; I am simply telling the reason why I had been bugged strongly with the fact that I would not go back to Montana. Consequently, sending cards to my Sukut family should be the very least thing I should have done to… “redeem” my responsibility (I am using words unseriously so please don’t take it serious). On the 21 st , I finally got the mailing address of the Sukuts (no, I am gonna use a lot of the word “finally” so I should just say, “I got the address”). At that night, I found out an astonishing fact: there was not any single Christmas card in my room, and I had to buy some really soon. The only place to get cards that I knew was Walmart, and it was miles away. I didn’t have a car, nor any of my friends around. At that night, I – mysterio

Giấc mơ tan 2

  Hỡi nắng đỏ từ trên cao xa vút Sao đưa em trở lại chốn xưa này? Sao lòng tôi còn bồi hồi đến vậy? Lại những dòng thơ hữu hạnh, vô vần. Ngày vụt trôi nhẹ tênh vào bất tận Tự trách hận sao mãi chẳng nên lời Đoạn tình mơ khắc khoải chốn xa vời Như số mệnh suốt một đời chôn giấu. Giữa cuộc đời hai ngả thuộc về đâu? Trong quá khứ, tương lai, hay hiện tại? “Chào anh nhé, mình gặp nhau sau vậy.” Câu nói ở lại, người đã đi rồi! Chiếc lá nhẹ còn đọng nét tinh khôi Nay cuốn chặt, xiết lòng ngàn lộng gió Cây chết lặng với theo vì lầm lỡ Nào tuột tay trôi khát vọng muộn màng. Tình vội đi trong nắng chiều xa vắng Áng mây trôi sao cứ mãi lững lờ Giấc mộng lại tan. Đơn giản. Bất ngờ. Hỏi chăng lòng còn chút gì để nhớ?...

Việt Nam Toàn Tự

Giai đọan trước lịch sử (prehistoric): Chó gà bò heo cá Thuồng luồng cá mập tôm cua Chó gà bò tôm cua Thuồng luồng cá mập heo cá Giai đoạn Bắc Thuộc tới Pháp Thuộc: Trái phải lên xuống Ngang dọc qua lại Xỉa lên xỉa xuống Lằng ngà lằng ngoằng Giai đọan Quốc Ngữ: Và thế là hắn chửi. Mỗi khi có rượu vào hay nhìn thấy con bé đứng trong góc mân mê cái lược ngà là hắn lại chửi. Vãi! Chẳng có gì mà hắn cũng chửi, hết chửi thằng Týp Phờ Nờ lại tới cái thằng ngu hay làm trò lố. Vậy mà, một hồi hắn ngó thấy ông già nhà bên cạnh nằm lăn ra co quắp cùng con chó vàng thì lại nín bặt rồi cười ha hả. Đời đúng là chả biết sao mà lần. Chẳng biết tốt hơn hay xấu hơn… Giai đọan Xì tin 9X: tO+' rA^t' rA^t' nA` jE^u tA^t' kA? nhU+g~ nG` V xYnh xA(n' dE^~ xu+O+ng kUa. tO+' >:D<:”>:x:-*nhU+g tYnh' vE^` sAu nAy` thY` tO+' mUn' ku+O+j' V kA? kUa. tO+' nhA^t' :x, nE^u' kO dC thY` tO+' dAk` fAj? ku+O+j' V 2 :-?vY` t

Gửi em trai

Những dòng này anh hai viết cho em, khi em còn quá bé để có thể hiểu. Sau này khi em đủ lớn và đọc lại, có khi anh đã già khú đế và vơi đi phần nào nhiệt thuyết của hôm nay. Nhưng anh sẽ dành thời gian để lắng nghe suy nghĩ của em về bài viết này, và có khi anh lại lắc đầu chán nản trước những lời lẽ ngờ nghệch của tuổi trẻ - em lúc đó và anh bây giờ. Quá khứ và tương lai đang cuộn tròn, hòa nhau vào hiện tại. Là người anh trai, đâu thể nào ôm ấp, vuốt ve hay nói với em những lời âm yếm. Chẳng thể mang đến cho em những điều ngọt ngào như người chị gái, nhưng đâu vì vậy mà tình anh em lại trở nên nhỏ bé? Nghĩ lại thì, những ngày tháng anh đi học ở Montana, hỏi có nhớ nhà không thì không hẳn nhớ, nhưng nỗi nhớ em trai thì vô vàn. Khái niệm “quê hương” của anh giờ đã có em như một phần không thể thiếu, một phần quê hương vừa rất nhỏ bé lại thật lớn lao biết chừng nào! Vì hoàn cảnh mà anh phải đi học xa, chẳng mấy khi ở gần em. Giá mà anh có thể thấy em khôn lớn từng ngày. Giá mà an