Skip to main content

Posts

Showing posts from August, 2008

Nhìn Nhau Thôi...!

Ngày xưa lúc học Tập làm văn cấp một, bài tả về mẹ mình, đứa nào trong lớp chúng tôi cũng mở bài kiểu: “Giữa đám đông đằng xa, em nhìn thấy ngay mẹ em” - hay đại loại thế. Đôi lần tôi thử tìm mẹ mình giữa dòng người qua lại trước cổng trường, lúc nào cũng phải rất lâu – hay sau khi tôi đã nhìn rất nhiều người khác – thì mẹ tôi mới xuất hiện. Gần đây tôi nghĩ lại chuyện này, thấy lạ thật. Trừ trường hợp mẹ của cô giáo ấy rất to lớn và hay mặc đồ cam, thì chẳng hiểu cô giáo đã “nhìn” thế nào… Ngày xưa ba tôi thường nói, khi đón tôi mỗi buổi chiều, luôn thấy tôi “sáng rực” giữa bao học sinh khác. Năm tháng qua đi, tôi càng ngày càng chắc chắn là mặt mình là mặt bò, không thể có kiểu “rạng ngời mà không chói lóa” như Đan Trường được. Ba tôi những lúc ấy đã “nhìn” kiểu gì nhỉ?... Một câu danh ngôn càng ngày càng trở nên quan trọng đối với tôi là, “Sau thành công của người đàn ông là hình bóng của một người phụ nữ.” Thỉnh thoảng nghĩ lại câu nói ấy, tôi lại nghĩ xem làm sao người nói biết

Ngày Vui Lớn

Tôi đang ngồi lướt web thì đùng một phát, một người bạn báo cho tin mừng là con trai anh ta vừa ra đời. Thật là tuyệt vời! Anh bạn kia và tôi quen nhau mới chỉ vài năm, và cũng ở xa vời vợi (ổng ở Việt Nam mà.) Vậy mà vẫn mừng cho ổng quá. Thế mà hồi ấy cưới vợ ổng cứ la ầm ĩ lên như vào tù ấy ^^ :D Chúc mừng đại ca! Một sinh linh bé bỏng nữa lại ra đời trong sự mong mỏi đợi chờ. Tương lai ngập tràn ánh sáng đang chờ đón em nơi xa kia, với bao sự thương yêu và mồ hôi nước mắt của cha mẹ em. Bác Hồ đã nói rằng tương lai đất nước mình hiện nay phụ thuộc vào thế hệ của chúng tôi. Như chúng tôi vẫn đang cố gắng phấn đấu từng ngày đây, em và thế hệ của em sẽ tiếp tục nối bước để đất nước chúng ta thêm mạnh mẽ và giàu có, tôi tin là vậy. Em đã ra đời rồi, chào mừng em! Đời sao trôi nhanh đến vậy. Ông bạn kia mới lấy vợ ngày nào, nay đã có cháu bé lù lù một đống đấy (:D). Đời anh từ nay sẽ sang một trang khác, bao khái niệm, ý nghĩa, mơ ước của cuộc đời trong mắt anh cũng sẽ đổi t

Summer bye

My summer is over. It just started two weeks ago, and now it’s it. The sky is not being warm and sunny anymore. I will no longer go to the welcome room, or the orientation in early morning, (and no one will be waiting for me there, anymore.) The sky above me was snowing as the summer started, that I may know how nice snow really was, that I did have something to fight for; and now, not anymore. Nice things tend not to stay by me long enough, and I am not in the position to cling onto any of those. It’s time to fight the new battle, by which I may forget the things I shouldn’t keep in my mind. I surely don’t know what’d happen next, but I believe that if I do what I am supposed to, everything will be fine. And hopefully, when the harshly cold winter has passed, I’d get to see the snow again, along with the warm and shinny sky. To say, it was such a great summer, and no matter how short it was, I was greatly thankful. - Good bye, summer! Thank you for everything. I miss you already.

Đi Thôi Và Mưa

Bảy ngày hè của tôi trôi qua… nhanh chóng quá…! Tôi bỗng phát hiện ra niềm hạnh phúc toàn vẹn không dễ thực hiện cho lắm, khi nhu cầu tinh thần đã được đầy đủ thì lại cảm thấy một chút thiếu thốn của nhu cầu vật chất – thức ăn đã hết. Dùng mọi ý nghĩ và phát chế ngông cuồng có được, cầm cự tới phút này chắc cũng đáng để tự hào. Phải đi chợ thôi, dù sao vẫn là thằng con trai chưa vợ mà! Chị Ngọc đã nhắc đến nhiều khu chợ khác nhau, nhưng trong đầu tôi chỉ còn vỏn vẹn có một chữ: Walmart(*). Thế thì cứ Walmart thẳng tiến vậy. Sau khi rời khỏi nhà được vài phút, tôi phát hiện ra một sự thật khá phũ phàng: tôi chẳng biết Walmart nó nằm ở đâu cả! Lần cuối tôi đi bộ tới đó cũng cách đây gần một năm, và đó là đi theo. Thôi có sao chứ, tôi cứ đi bừa, chắc là thể nào cũng tới được Walmart của …một bang nào đó. Lòng vòng quanh trường mãi cuối cùng tôi cũng hơi đoán ra lối đi tới khu thương mại. Cuộc phiêu lưu mới của tôi lại lạch bạch bắt đầu, với bao người lái xe qua trố mắt nhìn lạ lẫm. Con

Giấc mơ tan

Bất chợt hiện ra trước mắt tôi Một nàng công chúa của tinh khôi Hàng dài hoa lệ trong nhung gấm Ngỡ ngàng ước mộng chốn xa xôi. Bong bóng vây quanh như muốn ngỏ Hỡi người em nhỏ mỏng manh ơi Từng chùm hoa đỏ lung linh ngó Bao giờ cho tỏ nỗi chơi vơi?! Và khi bóng bể, em gục khóc, Khẽ khàng thổn thức giữa màn đêm. Từng hạt mưa tuôn như trách móc Người đi chẳng lại, còn mình em! Ngoảnh lại đi nào, nhành hoa bé! Để thấy còn tôi vẫn đứng chờ. Tiến lại gần, ta cùng bay nhé? Hạnh phúc biết đâu đến bất ngờ. Rền vang chớp giật nơi xa xôi Vỡ mộng thì ra đã muộn rồi Thuyền xa rời bến khi người đến Lẳng lặng đời trôi, em quên tôi. Nắng vàng rọi xuyên đời lơ lửng Mưa tạnh, trời thưa, chim hót mừng Và băng tuyết lạnh tan thành nước, Chảy mãi trong tôi, chẳng thể ngừng.